Sách Thợ Săn Bóng Tối (Tiểu Thuyết Trinh Thám) pdf ebook doc epub word wattpad prc đọc online Tác giả: Donato Carrisi.
👉 Link Sách: https://bit.ly/39az0sc
1. Review sách Thợ Săn Bóng Tối (Tiểu Thuyết Trinh Thám)
Sách ebook review Thợ Săn Bóng Tối (Tiểu Thuyết Trinh Thám) file pdf dowload word audio mp3 Tác giả: Donato Carrisi trong danh mục: Sách văn học / Truyện trinh thám có giá chỉ: 129.900 ₫, xếp hạng: , đi kèm với hơn: 50 nhận xét, đánh giá từ độc giả.
2. Thông tin sách Thợ Săn Bóng Tối (Tiểu Thuyết Trinh Thám)
Sách Thợ Săn Bóng Tối (Tiểu Thuyết Trinh Thám) Tác giả: Donato Carrisi, Công ty phát hành NXB Phụ Nữ Việt Nam Kích thước 15.5 x 23.5 cm Dịch Giả Phạm Bích Ngọc Loại bìa Bìa mềm Số trang 466 SKU 5157954623115 Nhà xuất bản Nhà Xuất Bản Phụ Nữ Việt Nam.
3. Mô tả sách Thợ Săn Bóng Tối (Tiểu Thuyết Trinh Thám)
Sau Tòa án linh hồn, Thợ săn bóng tối là phần tiếp theo trong xê ri trinh thám mang đậm chất tôn giáo của nhà văn người Italia Donato Carrisi. Marcus, một linh mục ân giải, tỉnh dậy sau cơn hôn mê ở Prague và hoàn toàn mất trí nhớ. Bên giường bệnh, anh tìm thấy hai phong bì dán kín: một chiếc chứa vé tàu tới Roma cùng với lời cam kết ở đó, anh sẽ tìm lại được quá khứ của mình; trong phong bì còn lại chứa 20.000 euro cùng một hộ chiếu mang danh tính giả để Marcus làm lại cuộc đời. Vị linh mục sẽ lựa chọn cái nào? Marcus quyết định vò nát chiếc phong bì chứa tiền và hộ chiếu giả để anh không có cơ hội đổi ý, và lựa chọn trở về Rome. Ở đó, anh được dẫn đến Vatican, và lần đầu tiên nhận ra khả năng nhìn thấu cái ác như đang diễn ra ngay trước mắt của bản thân mình. Sau khi được huấn luyện, Marcus sẵn sàng thực hiện nhiệm vụ của mình đúng vào lúc cả thành phố Rome đang lâm vào trạng thái hoảng loạn bởi một tên sát nhân hàng loạt. Hắn lựa chọn nạn nhân là các cặp đôi đang thân mật với nhau ở ngoại ô thành phố với cùng một cách thức gây án: nạn nhân nam nhận cái chết êm ái với một phát đạn vào gáy trong khi nạn nhân nữ phải chứng kiến cái chết của người tình, sau đó bị tra tấn dã man trước khi những nhát dao chí tử cướp đi mạng sống của họ. Trong lúc Marcus thâm nhập các hiện trường án mạng để tìm kiếm manh mối, anh gặp lại Sandra – nữ cảnh sát chụp ảnh hiện trường. Cả hai nhanh chóng phát hiện ra kết quả khám nghiệm tử thi đã bị làm cho sai lệch bởi chính vị chuyên gia pháp y – kẻ đứng đầu một giáo phái bí truyền và từng điều hành một bệnh viện dành cho tội phạm vị thành niên trong quá khứ. Tuyến nhân vật đa dạng, các vụ án kép diễn ra liên tục với nhịp điệu điên cuồng cùng tình tiết truyện phức tạp tạo nên một tác phẩm cuốn hút và thể hiện tài năng phi thường của Donato Carrisi. Tác giả Donato Carrisi sinh năm 1973 ở Ý, tốt nghiệp ngành luật và tội phạm học trước khi trở thành nhà viết kịch bản phim truyền hình. Cuốn tiểu thuyết trinh thám đầu tay Kẻ nhắc tuồng của ông đã gây được tiếng vang lớn với năm giải thưởng Văn học quốc tế, được dịch ra hơn 30 thứ tiếng, và đưa tác giả lên vị trí “nhà văn Italia được đọc nhiều nhất trên thế giới”. Trích đoạn 1 Trong lịch sử mười lăm năm của mình, trường Hamelin là nơi ghé chân của khoảng ba mươi đứa trẻ. Chúng đều phạm cùng một tội. Sát nhân. Cho dù không phải đứa trẻ nào cũng thực sự giết người. Một vài đứa chỉ có biểu hiện “khuynh hướng sát nhân rõ rệt” hay đã bị ngăn chặn trước khi đạt được mục đích hoặc chúng thực hiện không thành công. Xét về độ tuổi của trẻ phạm tội, ba mươi là một con số đáng kể. Bản kê khai về những gì chúng phạm phải không có ảnh đính kèm, cũng chẳng có tên khai sinh. Danh tính của mỗi đứa trẻ được che giấu bằng một câu chuyện cổ tích. “Khi giết người, bọn trẻ còn tàn độc hơn cả người lớn: sự ngây thơ là vỏ bọc của chúng.” Joseph Kropp viết. “Khi tới đây, có vẻ như chúng hoàn toàn không nhận thức được mức độ trầm trọng của việc chúng đã và sắp thực hiện. Nhưng sự ngây thơ trong hành vi của chúng có thể đánh lừa. Như trường hợp của đứa trẻ tra tấn một con côn trùng nhỏ. Người lớn sẽ phạt nó nhưng lại nghĩ đó là một trò chơi vì luôn cho rằng đứa bé không có nhận thức đầy đủ về sự khác biệt giữa tốt và xấu. Nhưng một phần trong đứa trẻ biết rằng việc nó làm là sai trái và nó cảm thấy vui thú khi hành hạ người khác.” — Đứa trẻ bằng rơm mười hai tuổi và không có tình cảm. Trên thực tế, người mẹ đơn thân đã giao nó cho vợ chồng người dì vì không có khả năng chăm sóc. Một ngày nọ, trong một công viên trò chơi, nó đã gặp một đứa bé năm tuổi và lợi dụng lúc cô trông trẻ của cậu bé sao nhãng, nó đã thuyết phục cậu bé đi theo mình vào một nhà kho bỏ hoang. Ở đó, nó đã dẫn cậu bé tới gần miệng của một bể chứa sâu hàng mét và đẩy cậu bé xuống dưới. Đứa bé bị gãy cả hai chân nhưng chưa chết ngay. Hai ngày sau đó, trong khi mọi người đổ xô đi tìm kiếm và nghĩ rằng nó bị một người lớn bắt cóc, hung thủ thực sự đã nhiều lần quay lại nhà kho, ngồi trên miệng bể chứa để nghe tiếng khóc và những lời cầu cứu từ bên dưới vọng lên – như một con ruồi bị cầm tù trong một cái lọ. Cho đến ngày thứ ba, những lời van nài chấm dứt. Đứa bé bằng bụi lên bảy tuổi. Trong một thời gian dài, nó là đứa con duy nhất, vì thế nó không chấp nhận sự xuất hiện của em trai mình – một kẻ lạ mặt đáng ghét đã phá hủy chuỗi tình cảm gia đình. Một ngày nọ, lợi dụng lúc bà mẹ không để ý, nó đã lấy đứa trẻ sơ sinh ra khỏi cũi và mang vào phòng vệ sinh, dìm em nó xuống bồn tắm đầy nước. Bà mẹ đã phát hiện ra khi nó đang lặng ngắm đứa em trai chết đuối và bà ta đã kịp cứu đứa nhỏ vào phút cuối cùng. Dù bị bắt quả tang nhưng đứa trẻ bụi luôn miệng nói là mình vô tội. Theo Kropp, việc giết người đôi khi được thực hiện trong một trạng thái tâm thần phân liệt. “Khi thực hiện hành vi, đó thực sự là một cuộc chạy trốn thực tại mà trong đó nạn nhân được xem như một đồ vật chứ không phải con người. Điều đó giải thích cho việc tên tội phạm sau đó thường bị mất trí nhớ, sát thủ trẻ thơ không thể nhớ được việc mình đã làm, thấy thương cảm hay hối hận.” Trích đoạn 2 Marcus thường xuyên tới đó, chỉ để ngắm nhìn cô. Họ mới chỉ gặp nhau bốn lần, khi cô từ Milan tới Roma để điều tra về cái chết của chồng mình, gần ba năm trước. Marcus nhớ như in từng lời họ nói với nhau và từng chi tiết trên khuôn mặt cô. Đó là một trong những hệ quả của chứng mất trí nhớ: một bộ nhớ mới cần được lấp đầy. Sandra Vega là người phụ nữ duy nhất anh liên lạc trong suốt quãng thời gian đó. Và cũng là người lạ mặt duy nhất mà anh tiết lộ danh tính của mình. Anh nhớ lại những lời của Clemente. Trong cuộc sống trước kia của anh, Marcus đã tuyên thệ: không ai được biết đến sự tồn tại của anh. Với tất cả, anh là kẻ vô hình. Một linh mục ân giải chỉ có thể xuất hiện trước những người khác, tiết lộ danh tính thật của mình trong khoảng thời gian giữa tia chớp và tiếng sấm. Một khoảng nghỉ mong manh diễn ra trong tích tắc hoặc vô tận, không ai có thể biết được. Mọi chuyện đều có thể trong thời khắc mà người ta nhận thấy không khí được tiếp sức bởi năng lượng phi thường và niềm mong chờ thấp thỏm. Đó là khoảnh khắc bấp bênh và mơ hồ, khi những hồn ma trở lại hình hài con người. Và xuất hiện trước những người sống. Chuyện đã xảy ra với anh như thế, đúng vào lúc một cơn bão dữ dội, trên ngưỡng cửa một gian để đồ thờ. Sandra đã hỏi anh là ai và anh đáp: “Một linh mục”. Quá mạo hiểm. Anh không biết chính xác tại sao mình lại làm vậy. Hoặc có thể anh biết điều đó, nhưng chỉ bây giờ anh mới chịu thừa nhận. Anh có một tình cảm lạ lùng dành cho cô. Có thứ gì thân quen gắn kết anh với người phụ nữ ấy. Anh cũng tôn trọng cô vì cô có thể bỏ lại nỗi đau ở phía sau. Cô đã chuyển tới một văn phòng mới và thuê một căn hộ nhỏ ở khu Trastevere. Cô đã có bạn mới, những mối quan tâm mới. Cô đã bắt đầu mỉm cười. Marcus luôn cảm thấy ngạc nhiên trước những thay đổi. Có lẽ bởi vì với anh điều đó là không thể. Anh biết lộ trình của Sandra, giờ giấc, những thói quen nhỏ nhặt của cô. Anh biết cô đi chợ ở đâu, cô thích mua quần áo ở chỗ nào, quán pizza cô thường ăn mỗi Chủ nhật sau khi đi xem phim. Đôi lúc, như tối hôm đó, cô về nhà rất muộn. Nhưng cô không có vẻ kiệt sức, cô chỉ mệt: phần còn lại có thể chấp nhận được của một sống dữ dội, một cảm giác có thể được xua đuổi khi tắm mình dưới dòng nước ấm và ngủ một giấc thật say. Phần dư thừa của hạnh phúc. Thi thoảng, vào buổi tối anh chờ cô ngay dưới cửa nhà, thầm nghĩ sẽ ra sao nếu mình bước một bước ra khỏi bóng tối và xuất hiện trước mặt cô. Liệu cô có nhận ra anh. Nhưng anh chưa bao giờ làm việc đó. Cô có còn nghĩ đến anh? Hay cô đã bỏ anh lại, cùng với nỗi đau? Chỉ ý nghĩ đó cũng đủ làm anh đau lòng. Như việc dù anh có can đảm để lại gần cô cũng chỉ là vô ích vì không thể có tương lai. Dẫu vậy anh vẫn không ngừng kiếm tìm cô.