Rong Chơi (Mua cuốn sách này bạn đã ủng hộ 5000 VNĐ vào quỹ “Đôi bàn tay thắp lửa”)

Sách Rong Chơi (Mua cuốn sách này bạn đã ủng hộ 5000 VNĐ vào quỹ “Đôi bàn tay thắp lửa”) pdf ebook doc epub word wattpad prc đọc online Tác giả: Yo Le.

👉 Link Sách: https://bit.ly/31fJGRJ

1. Review sách Rong Chơi (Mua cuốn sách này bạn đã ủng hộ 5000 VNĐ vào quỹ “Đôi bàn tay thắp lửa”)

Sách ebook review Rong Chơi (Mua cuốn sách này bạn đã ủng hộ 5000 VNĐ vào quỹ “Đôi bàn tay thắp lửa”) file pdf dowload word audio mp3 Tác giả: Yo Le trong danh mục: Sách văn học / Truyện ngắn – Tản văn – Tạp văn có giá chỉ: 92.000 ₫, xếp hạng: , đi kèm với hơn: 52 nhận xét, đánh giá từ độc giả.

👉 XEM SÁCH

2. Thông tin sách Rong Chơi (Mua cuốn sách này bạn đã ủng hộ 5000 VNĐ vào quỹ “Đôi bàn tay thắp lửa”)

Sách Rong Chơi (Mua cuốn sách này bạn đã ủng hộ 5000 VNĐ vào quỹ “Đôi bàn tay thắp lửa”) Tác giả: Yo Le, Công ty phát hành 1980 Books Ngày xuất bản 02-2016 Kích thước 13 x 20 cm Loại bìa Bìa mềm Số trang 230 SKU 2512149871192 Nhà xuất bản Nhà Xuất Bản Lao Động.

3. Mô tả sách Rong Chơi (Mua cuốn sách này bạn đã ủng hộ 5000 VNĐ vào quỹ “Đôi bàn tay thắp lửa”)

Rong Chơi Rong chơi là cuốn sách viết về Trần Lập – người thủ lĩnh của Bức Tường, bức tượng đài của làng nhạc Rock Việt Nam. Rong chơi ra đời, không phải để trở thành một cuốn tiểu sử hàng trăm trang kể về cuộc đời của Trần Lập. Nó chỉ là một cuốn sách nhỏ ghi lại chuyến đi rong của Yo Le, của mỗi chúng ta trong thế giới của Trần Lập – một thế giới ngập tràn những thú chơi: chơi với âm nhạc, chơi với mô tô, chơi với những cung đường và cả với những biến cố chẳng thể ngờ tới! Bạn nghĩ sao khi biết rằng Trần Lập đã từng là một cậu chàng lang bang, bị đuổi học và có dính dáng đến chuyện lô đề? Bạn nghĩ sao khi biết rằng một Trần Lập mê say những cung đường dọc ngang Tổ quốc của ngày hôm nay lại từng có thời kỳ chỉ ưa hưởng thụ những thứ xa hoa nơi bầu trời Âu châu và chẳng hề động lòng với cảnh sắc của quê hương đất nước? “Khi chấp bút viết lại những câu chuyện ấy, hay nói cách khác, ghi lại cuộc rong chơi này, tôi đã tâm niệm rằng mục đích của “Rong chơi” sẽ không là gì khác ngoài đem tới cho bạn đọc một hình dung thật trung thực về một Trần Lập bằng xương bằng thịt, chứ không phải một Trần Lập hiện lên sau ánh đèn sân khấu hay trên vô tuyến truyền hình. Và bây giờ, khi cuốn sách đã hoàn thành, tôi biết rằng cuốn sách nhỏ này thậm chí sẽ còn đạt được những giá trị cao hơn thế nữa. Bởi những câu chuyện về cuộc sống của Trần Lập và bản thân con người anh vốn chẳng cần tôi phải tô vẽ thêm bất cứ điều gì đã là những câu chuyện rất đẹp rồi. Chạm đến cái đẹp trong từng câu chuyện ấy, tôi mạo muôi nghĩ rằng bạn đọc sẽ tự tìm thấy cho mình những giá trị đơn sơ nào đó có thể giúp bạn làm đẹp thêm cho cuộc sống của riêng mình”. Qua cuốn sách này, người ta hiểu thêm về một Trần Lập cháy hết mình với rock, về một Trần Lập quá “ngầu” với mô-tô, về một Trần Lập sâu sắc hơn qua mỗi cung đường, và một Trần Lập đầy lạc quan và quá đỗi kiến cường! Trích đoạn “Mỗi lần người lớn trong gia đình ấy đi hết, cậu em út chưa đầy sáu tuổi không có ai trông sẽ bị nhốt lại trong nhà. Cánh cửa gỗ đầy mối mọt bị đóng chặt lại. Ngôi nhà nhỏ bỗng biến thành một không gian loang lổ sáng tối, nơi ánh sáng thì ít mà bóng tối thì nhiều; một không gian vắng hẳn tiếng nói cười, chỉ thi thoảng vẳng lại những thanh âm kì dị phát ra từ căn gác xép cũ. Trong không gian ấy, trí tưởng tượng bỗng vun cao thành nỗi sợ ma quỷ vô hình. Cậu nhóc cô độc chẳng biết làm gì hơn ngoài việc nép mình thật sát bên khe cửa hẹp hấp háy sáng, đưa ánh mắt lấp lánh niềm khao khát về phía thế giới bên ngoài và hát hò ầm ĩ theo những ca khúc đang phát ra từ chiếc đài Liên Xô treo gần cửa. Đôi khi ngay cả đài cũng im tiếng, cậu sẽ tiếp tục gào lên những bài hát mình đã thuộc lòng từ lâu. Tiếng hát cứ vậy vang lên, vọng ra ngoài cánh cửa như báo cho bất cứ ai vô tình đi ngang qua biết rằng: “Này! Nghe thấy không! Ở đây có một thằng bé mê hát hò lắm đấy!” Và tiếng hát ấy, chẳng rõ từ bao giờ bắt đầu xua tan từng cơn sợ hãi, rồi nhen nhóm trong cậu một ước mơ tưởng như viển vông nhưng ngờ đâu sẽ theo cậu suốt đời: ước mơ trở thành ca sĩ.” “Giờ phút này, Trần Lập đã không còn bận tâm đến quá khứ và tương lai nữa. Anh chỉ biết rằng anh rất trân trọng những điều mình đang có, và chỉ muốn sống sao cho ý nghĩa, trọn vẹn từng ngày.” “Điểm đến, trong lối đi của dân mô tô, hiếm khi chỉ có một mà thường bao gồm nhiều địa danh thú vị nằm dọc trên cung đường định sẵn. Như mọi phượt thủ chân chính khác, tới vùng đất nào, Trần Lập cũng sẽ tranh thủ ngắm nhìn cảnh quan, tìm hiểu ít nhiều về văn hóa vùng miền, thưởng thức sản vật địa phương, và chuyện trò dăm ba câu với người bản xứ. Một tiếng khèn lảnh lót. Một dáng váy hoa. Một buổi cơm lam chiều ngả khói. Một chén rượu ngô say nức lòng người. Tất cả đều được anh lưu vào trong trí nhớ. Để rồi, đến một ngày nào đó, chúng sẽ được tái hiện lại một cách sinh động hơn bằng những trang du ký hay những ca khúc thúc giục người ta hãy tự mình khám phá bằng cách lên đường.”