Sách Combo Yêu Đúng Lúc Gặp Đúng Người + Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Dưới Lầu Lại Ngắm Em pdf ebook doc epub word wattpad prc đọc online Tác giả: Cố Tây Tước.
👉 Link Sách: https://bit.ly/39d5SQY
1. Review sách Combo Yêu Đúng Lúc Gặp Đúng Người + Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Dưới Lầu Lại Ngắm Em
Sách ebook review Combo Yêu Đúng Lúc Gặp Đúng Người + Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Dưới Lầu Lại Ngắm Em file pdf dowload word audio mp3 Tác giả: Cố Tây Tước trong danh mục: Sách văn học / Truyện ngôn tình có giá chỉ: 158.500 ₫, xếp hạng: , đi kèm với hơn: 1 nhận xét, đánh giá từ độc giả.
2. Thông tin sách Combo Yêu Đúng Lúc Gặp Đúng Người + Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Dưới Lầu Lại Ngắm Em
Sách Combo Yêu Đúng Lúc Gặp Đúng Người + Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Dưới Lầu Lại Ngắm Em Tác giả: Cố Tây Tước, Công ty phát hành Đinh Tị Ngày xuất bản 03-2016 Kích thước 14.5 x 20.5 cm Loại bìa Bìa mềm SKU 2702897929508 Nhà xuất bản Nhà Xuất Bản Văn Học.
3. Mô tả sách Combo Yêu Đúng Lúc Gặp Đúng Người + Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Dưới Lầu Lại Ngắm Em
Combo Yêu Đúng Lúc Gặp Đúng Người + Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Dưới Lầu Lại Ngắm Em Yêu Đúng Lúc Gặp Đúng Người Một câu chuyện ấm áp đáng yêu khiến tất cả mọi người đều vui vẻ. Một câu chuyện đáng yêu khác tiếp nối sau “All in love” của Cố Tây Tước. Cuốn sách được biết đến với tên trân mạng “ĐÚNG NGƯỜI, ĐÚNG THỜI ĐIỂM”. “Đúng thời điểm, gặp đúng người, không phải là rung động mãnh liệt, mà là yên bình vĩnh cửu.” Có người nói, Giang An Lan lạnh lùng cao ngạo, vênh váo coi trời bằng vung; Có người nói, trêu trời chọc đất cũng tuyệt đối không được chọc vào Giang An Lan, bởi vì anh ta luôn có thể khiến bạn hối hận chỉ mong làm lại từ đầu; Có người nói, Giang An Lan, đến cả “mặt dày” cũng là đẳng cấp đại thần. Trong lòng Diêu Viễn, Giang An Lan cũng đã từng là một vật trưng bày có thể nhìn từ xa nhưng chẳng thể lại gần nghịch ngợm. Mãi cho đến một ngày, anh ép mua ép bán, “meo” một tiếng với cô, cô liền cảm thấy cả thế giới này dường như đã thay đổi. Anh nói: “Chỉ cần em nhìn thấy anh rồi là sẽ chẳng thèm liếc mắt nhìn người khác nữa đâu.” Anh nói: “Cái chuyện ép người khác làm bạn gái mình, tôi chỉ làm với Nhược Vi Quân Cố thôi.” Anh nói: “Anh không biết theo đuổi người khác thế nào, nếu em muốn từ từ thôi thì anh cũng sẽ giảm tốc độ xuống.” Anh nói: “Tiểu Viễn… anh không lương thiện, nhưng anh tuyệt đối không phụ lòng em.” Anh yêu à, có cần câu nào câu nấy đều bắt chẹt người khác vậy không? Thời khắc này, hoa tuyết nhẹ nhàng thả mình rơi xuống trên mái đầu đen mượt của anh, ánh mắt anh vương vấn ý cười mà cũng tràn đầy yêu thương chăm sóc: “Về sau anh là do em quản lý rồi.” Nếu có thể chia ly thì đều không phải yêu nhất. Rời đi không được mới là số trời đã định. Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Dưới Lầu Lại Ngắm Em Em, ôm mối tình câm lặng suốt thời thanh xuân tươi đẹp nhất. Người ấy đi, em cũng biến thành đám mây bồng bềnh phiêu dạt, mơ hồ, mông lung… Mười chín năm trời lớn lên cùng người ấy, lại mất năm năm trời để thực hiện tất cả những giấc mơ của người ấy… Có phải người ấy đã mang anh đến để xoa dịu trái tim em? Anh, ôm nỗi nhớ nhung em dù chỉ gặp nhau một lần duy nhất, nhiều năm sau gặp lại, em vẫn như một nỗi ám ảnh mơ hồ, níu giữ anh kể cả khi anh chìm vào giấc ngủ, để rồi sau đó, anh trở thành kể ngốc vì cứ mải miết đi theo dấu chân em. Có sao đâu khi anh nói, chỉ cần anh yêu em là đủ… Khi em đứng trên cầu ngắm phong cảnh, em có biết rằng, người đứng trên lầu lại ngắm em… “Em rất xin lỗi vì không kìm lòng được mà viết thư cho anh. Em biết điều này có thể sẽ làm anh khó xử. Xin lỗi, chỉ là em… thấy nhớ anh. Nếu anh không muốn đọc thì cứ ném vào thùng rác cũng được, còn em, em vẫn sẽ coi như anh đã đọc rồi, bởi vì như vậy em sẽ thấy lòng dễ chịu hơn. Mấy hôm nay, dạ dày em cứ âm ỉ đau, em tưởng chỉ đau một chút thôi, nào ngờ đã hai ngày hai đêm rồi.Dạo này em rất bận, giờ ăn trưa được nghỉ ngơi chốc lát nhưng vẫn thấy mệt mỏi đến mức không thở nổi. Lúc nghỉ giải lao, em đưa Edward ra ngoài tản bộ. Em đứng đợi ở đó rất lâu mới nhìn thấy anh, đây là giây phút vui vẻ nhất trong ngày của em.Hôm nay anh bận không? Em rất nhớ anh. Thủy Quang, tháng Ba năm 20072 Anh có đọc thư không? Chắc đọc rồi nhỉ? Em rất căng thẳng, hễ nghĩ đến việc khi đọc thư có thể anh sẽ nhớ đến em, dù chỉ một chút thôi cũng đủ khiến em cảm thấy hạnh phúc rồi. Hôm nay, anh mặc áo len trắng rất đẹp.Em không theo dõi anh đâu, chỉ là… tình cờ em đi qua đó. Sáng nay gặp được anh, cả ngày tâm trạng em rất tốt. Em vẫn nhớ anh. Thủy Quang, tháng Ba năm 2007”