Combo: Nếu như chưa từng gặp anh – Yêu như một cái cây

Sách Combo: Nếu như chưa từng gặp anh – Yêu như một cái cây pdf ebook doc epub word wattpad prc đọc online Tác giả: Thủy Anna, Dung Keil.

👉 Link Sách: https://bit.ly/2PH6mI9

1. Review sách Combo: Nếu như chưa từng gặp anh – Yêu như một cái cây

Sách ebook review Combo: Nếu như chưa từng gặp anh – Yêu như một cái cây file pdf dowload word audio mp3 Tác giả: Thủy Anna, Dung Keil trong danh mục: Sách văn học / Tiểu thuyết có giá chỉ: 75.000 ₫, xếp hạng: , đi kèm với hơn: 2 nhận xét, đánh giá từ độc giả.

👉 XEM SÁCH

2. Thông tin sách Combo: Nếu như chưa từng gặp anh – Yêu như một cái cây

Sách Combo: Nếu như chưa từng gặp anh – Yêu như một cái cây Tác giả: Thủy Anna, Dung Keil, Công ty phát hành CÔNG TY CỔ PHẦN LIM-HANOI Kích thước 12 x 20 Loại bìa Bìa mềm SKU 1397235796365 Nhà xuất bản Nhà Xuất Bản Văn Học.

3. Mô tả sách Combo: Nếu như chưa từng gặp anh – Yêu như một cái cây

Nếu Như Chưa Từng Gặp Anh Tôi trong cuốn sách này, là để cảm ơn tuổi trẻ và những năm tháng thanh xuân đầy ý nghĩa, đã nhắc tôi về yêu thương! Tuổi trẻ là mầm cây, yêu thương là mưa xuân. Có mối tình nào trở thành đại thụ mà không từng là những mầm cây bé xíu, yếu ớt, run rẩy bật lên từ đất ẩm? M, P trong trái tim tôi, rồi sẽ có trong trái tim mỗi người đã cầm cuốn sách này. Bởi tôi mong muốn rằng trong chúng ta, những ai đã có những năm tháng thanh xuân tươi đẹp, sẽ có thể gặp M, gặp P và ngả đầu vào vai người đàn ông mình tin cậy, chỉ để khóc! Bởi là con gái, việc tìm được một bờ vai cho mình dựa vào và khóc, thật hạnh phúc xiết bao! Cái ngày tôi gặp P – mối tình đầu của tôi, là một khoảnh khắc đẹp và hằn sâu đến khó tả. P khiến tôi tin rằng: Tôi là cô bé lọ lem xinh đẹp và tốt bụng, niềm tin giản đơn ấy giống như chiếc kẹo, tôi đã đem theo bên mình suốt nhiều năm thanh xuân. Những lúc nhớ P, nhớ tuổi trẻ nồng ấm của mình, tôi lại cuồng cuồng lục tìm kỷ niệm của mình: “P ở đâu? Những nồng ấm chân thành năm xưa đâu? Sự giản đơn như viên kẹo ở đâu?” Tôi từng nghĩ, sẽ không thể tìm thấy ai có thể đẹp hơn P, không thể rung động thêm một lần nào nữa. Thanh xuân là thứ trôi đi, chỉ biết trôi đi chứ không hề biết dừng lại. Nước mắt không thể níu giữ được kỷ niệm đã hóa đá thời gian. P đã tạc lên phiến đá thời gian của tôi, là một hình ảnh chàng hoàng tử đẹp trai kẹo ngọt, một người bạn học giỏi, có má lúm đồng tiền và hàm răng trắng đều tăm tắp. Mỗi lần P cười, cả sân trường như ngập tràn ánh nắng ban mai. Thế nên, tôi cứ xao lòng cả khi, P đã là một ký ức không thể tái sinh hay làm lại, dù chỉ một lần. Bạn thử nghĩ mà xem? Cuộc sống sẽ thế nào nếu trong trái tim của bạn, không còn biết rung động trước  nữa? Tôi đã phung phí tuổi trẻ của mình trong khói thuốc Esse đắng nghẹt mũi, trong rượu men Nga cay xè, tôi đã uống và hút tất thảy sự cô đơn của mình, nỗi cô đơn của cô bé lọ lem khi chứng kiến mối tình đầu của mình đã rời khỏi thế giới tươi đẹp này như một thiên sứ, với đôi cánh lấp lánh bạc. Hẳn nhiên, P đã ở một thế giới tươi đẹp hơn, tôi vẫn tin như thế khi cố ngăn những giọt nước mắt đau đến thắt lòng. P vẫn ở trong trái tim tôi, gan lỳ và vĩnh cửu, sự gan lỳ của ký ức tươi đẹp, không chịu rời khỏi tôi để tái sinh thành một ký ức khác! Trong cuốn sách này, không có nỗi đau, chỉ có sự cô đơn, cô đơn cả khi đã được yêu thương. Rồi M đến. Cái ngày M đến, là ngày đặc biệt đến khó tin. Tôi có thể ngả đầu vào vai M để kể cho anh nghe những nỗi buồn rỉ máu không ngừng trong lòng mình. Nỗi buồn như có kiếp lai sinh, chẳng thể nào dứt ra được. Điều kỳ lạ, tôi đã tình nguyện chui ra khỏi vỏ ốc và những tháng ngày trầm cảm trong âm nhạc, trong khói thuốc, trong men rượu, để nói với M rằng: “M này! Giá như gặp anh sớm hơn. Bởi Nếu như chưa từng gặp anh, em sẽ không biết tiêu hoang sự cô đơn và buồn tẻ của tuổi trẻ vào đâu nữa. Rượu, thuốc lá, chỉ là những độc dược vô hình, lúc tỉnh say, tan khói thuốc, cô đơn lại lạnh lòng. Mà M này, sao bờ vai anh ấm thế?” Tôi chỉ là một cô gái, không ước muốn gì nhiều cho bản thân, chỉ mong có người đàn ông tin cậy, cho tôi cất giùm viên đá cuội dưới lòng suối trong vắt – viên đá cuội tên là nỗi cô đơn, bất an và mong manh dế sợ. Cảm ơn M, cảm ơn P, đã gieo an yên và thương thiết vào tâm hồn tôi. Nếu không thế, tuổi thanh xuân của tôi còn có gì để lưu lại? Phải không?   Yêu Như Một Cái Cây Tôi là kẻ ngoại đạo với văn chương nhưng may mắn là người trong cuộc của một (vài) chuyện tình trên thế giới này. Tôi từng yêu và chia tay một người, hẹn hò với một người sau đó. Thật tệ khi nhận ra mình đang duy trì một mối quan hệ na ná  nhưng hoàn toàn không phải. Tất cả chỉ để chạy trốn cảm giác cô đơn và thoát khỏi nỗi sợ hãi bị bỏ lại một mình. Tôi bắt đầu viết “Yêu như một cái Cây” chừng hai năm trước, khi người yêu đầu tiên chọn cách rời xa tôi bằng một lý do tới giờ không sao nhớ nổi. Trong suốt nhiều tháng trời, tôi rơi vào khủng hoảng của những hồi ức cũ, của những tưởng tượng nếu giờ chúng ta còn yêu nhau thì sẽ thế nào. Một người mới bước tới, chìa tay cho tôi nắm lấy, dắt tôi đi qua vực sâu thăm thẳm của nỗi buồn. Chúng tôi hẹn hò, người ta yêu tôi nhưng không thể chắc chắn về điều ngược lại. Một ngày nào đó chưa xa, người ta hỏi “Có biết người ta yêu em nhiều lắm không mà cứ buồn hoài chuyện cũ?” Sau đó, chúng tôi chia tay. Tôi biết điều này thật ngớ ngẩn, thực sự ngớ ngẩn khi nuối tiếc một người cũ bội bạc và bỏ qua một người yêu mình bằng cả trái tim. Song đôi khi, bạn chỉ có thể nhìn thấu mọi chuyện khi tất cả đã đi qua, để ngồi bình tâm bên tách trà chiều và vỡ lẽ người ta rời xa không phải bởi hết yêu, mà bởi người ta muốn bạn học cách thương yêu chính mình. Một người nào đó bước ra khỏi cuộc sống của bạn không có nghĩa bạn là người có lỗi và phải chịu đựng sự giày vò. Mỗi người chúng ta đều sở hữu quyền được yêu thương. Nhưng quyền lợi luôn đi kèm nghĩa vụ, bạn đã thực hiện nghĩa vụ thương yêu bản thân mình? Tôi đã viết “Yêu như một cái Cây” trong suốt những tháng ngày như thế. Như một cách lặng lẽ ghi lại một phần chuyện tình yêu của đời mình, của những người xa lạ đi ngang cuộc đời tôi. Cho đến một ngày, tôi nhận ra mình đã không còn luyến lưu chuyện cũ, nhận ra mình đã để chữ “Tôi” bắt đầu mỗi câu viết thay vì “người cũ” như trước đây. Tình yêu vốn dĩ là một điều kì diệu, chỉ cần bạn biết thương yêu chính mình, hạnh phúc ắt sẽ mỉm cười và bước về phía bạn. Cuốn sách này được thực hiện với tất cả niềm tin yêu như thế, để cầu chúc mọi điều tốt đẹp nhất sẽ đến với tất cả các bạn, những người yêu nhau trên thế giới này. –  Tác giả Dung Keil (ghi)